重 zhòng 宿 sù 净 jìng 梵 fàn 寺 sì - - 任 rèn 天 tiān 成 chéng
红 hóng 叶 yè 环 huán 山 shān 径 jìng 未 wèi 平 píng , , 又 yòu 驱 qū 小 xiǎo 蹇 jiǎn 问 wèn 荒 huāng 城 chéng 。 。
携 xié 来 lái 远 yuǎn 翠 cuì 供 gōng 今 jīn 夕 xī , , 领 lǐng 得 dé 空 kōng 香 xiāng 悟 wù 此 cǐ 生 shēng 。 。
松 sōng 听 tīng 涛 tāo 声 shēng 惊 jīng 寺 sì 寂 jì , , 月 yuè 涵 hán 秋 qiū 影 yǐng 报 bào 窗 chuāng 晴 qíng 。 。
应 yīng 知 zhī 尘 chén 事 shì 消 xiāo 于 yú 静 jìng , , 清 qīng 梦 mèng 惟 wéi 同 tóng 野 yě 鹤 hè 盟 méng 。 。
重宿净梵寺。明代。任天成。红叶环山径未平,又驱小蹇问荒城。 携来远翠供今夕,领得空香悟此生。 松听涛声惊寺寂,月涵秋影报窗晴。 应知尘事消于静,清梦惟同野鹤盟。