除 chú 夕 xī 和 hé 石 shí 鸣 míng 咏 yǒng - - 吴 wú 铸 zhù
不 bù 窥 kuī 户 hù 外 wài 不 bù 闻 wén 兵 bīng , , 村 cūn 野 yě 闲 xián 听 tīng 爆 bào 竹 zhú 声 shēng 。 。
世 shì 上 shàng 升 shēng 沉 chén 经 jīng 几 jǐ 变 biàn , , 山 shān 中 zhōng 蓂 míng 荚 jiá 未 wèi 曾 zēng 更 gèng 。 。
雁 yàn 书 shū 音 yīn 断 duàn 知 zhī 何 hé 在 zài , , 柏 bǎi 叶 yè 香 xiāng 浮 fú 尽 jǐn 自 zì 倾 qīng 。 。
人 rén 地 dì 即 jí 今 jīn 先 xiān 得 dé 暖 nuǎn , , 江 jiāng 南 nā 无 mó 事 shì 只 zhǐ 宜 yí 耕 gēng 。 。
除夕和石鸣咏。明代。吴铸。不窥户外不闻兵,村野闲听爆竹声。 世上升沉经几变,山中蓂荚未曾更。 雁书音断知何在,柏叶香浮尽自倾。 人地即今先得暖,江南无事只宜耕。