古 gǔ 诗 shī 为 wèi 扶 fú 风 fēng 窦 dòu 滔 tāo 妻 qī 作 zuò 其 qí 二 èr - - 李 lǐ 时 shí 勉 miǎn
兰 lán 茝 chǎi 被 bèi 幽 yōu 畹 wǎn , , 桃 táo 李 lǐ 媚 mèi 春 chūn 阳 yáng 。 。
新 xīn 婚 hūn 结 jié 绸 chóu 缪 móu , , 鞶 pán 衿 jīn 散 sàn 芬 fēn 芳 fāng 。 。
弃 qì 置 zhì 父 fù 母 mǔ 欢 huān , , 婉 wǎn 娩 wǎn 君 jūn 子 zǐ 傍 bàng 。 。
白 bái 日 rì 丽 lì 朝 cháo 彩 cǎi , , 朗 lǎng 月 yuè 澄 chéng 夜 yè 光 guāng 。 。
矢 shǐ 心 xīn 以 yǐ 相 xiāng 顾 gù , , 愿 yuàn 为 wèi 鸳 yuān 与 yǔ 鸯 yāng 。 。
古诗为扶风窦滔妻作 其二。明代。李时勉。兰茝被幽畹,桃李媚春阳。 新婚结绸缪,鞶衿散芬芳。 弃置父母欢,婉娩君子傍。 白日丽朝彩,朗月澄夜光。 矢心以相顾,愿为鸳与鸯。