中 zhōng 秋 qiū 山 shān 寺 sì 玩 wán 月 yuè - - 李 lǐ 雅 yǎ ( ( 文 wén 雅 yǎ ) )
人 rén 间 jiān 何 hé 处 chǔ 水 shuǐ 晶 jīng 宫 gōng , , 坐 zuò 看 kàn 冰 bīng 轮 lún 出 chū 海 hǎi 东 dōng 。 。
庭 tíng 树 shù 受 shòu 风 fēng 翻 fān 夜 yè 鹊 què , , 槛 kǎn 蕉 jiāo 垂 chuí 地 dì 泣 qì 秋 qiū 虫 chóng 。 。
香 xiāng 飘 piāo 金 jīn 粟 sù 诸 zhū 天 tiān 近 jìn , , 影 yǐng 落 luò 瑶 yáo 阶 jiē 万 wàn 象 xiàng 空 kōng 。 。
白 bái 也 yě 愧 kuì 予 yǔ 诗 shī 莫 mò 敌 dí , , 一 yī 尊 zūn 相 xiāng 对 duì 古 gǔ 今 jīn 同 tóng 。 。
中秋山寺玩月。明代。李雅(文雅)。人间何处水晶宫,坐看冰轮出海东。 庭树受风翻夜鹊,槛蕉垂地泣秋虫。 香飘金粟诸天近,影落瑶阶万象空。 白也愧予诗莫敌,一尊相对古今同。