春 chūn 初 chū 饮 yǐn 亭 tíng 上 shàng 简 jiǎn 同 tóng 僚 liáo - - 杭 háng 淮 huái
悠 yōu 然 rán 亭 tíng 上 shàng 坐 zuò 春 chūn 风 fēng , , 落 luò 日 rì 清 qīng 樽 zūn 幸 xìng 不 bù 空 kōng 。 。
弱 ruò 柳 liǔ 渐 jiàn 看 kàn 低 dī 槛 kǎn 碧 bì , , 夭 yāo 桃 táo 似 shì 欲 yù 向 xiàng 人 rén 红 hóng 。 。
地 dì 分 fēn 省 shěng 寺 sì 通 tōng 僚 liáo 晚 wǎn , , 春 chūn 入 rù 江 jiāng 湖 hú 引 yǐn 兴 xìng 同 tóng 。 。
总 zǒng 作 zuò 渊 yuān 明 míng 赋 fù 归 guī 去 qù , , 南 nán 山 shān 亦 yì 己 jǐ 笑 xiào 成 chéng 翁 wēng 。 。
春初饮亭上简同僚。明代。杭淮。悠然亭上坐春风,落日清樽幸不空。 弱柳渐看低槛碧,夭桃似欲向人红。 地分省寺通僚晚,春入江湖引兴同。 总作渊明赋归去,南山亦己笑成翁。