复 fù 送 sòng 世 shì 恩 ēn 得 dé 鸟 niǎo 字 zì - - 杭 háng 淮 huái
朔 shuò 风 fēng 吹 chuī 客 kè 衣 yī , , 寒 hán 叶 yè 辞 cí 木 mù 杪 miǎo 。 。
晨 chén 发 fā 城 chéng 东 dōng 门 mén , , 君 jūn 马 mǎ 白 bái 騕 yǎo 袅 niǎo 。 。
南 nán 北 běi 纷 fēn 多 duō 岐 qí , , 聚 jù 散 sàn 感 gǎn 鸥 ōu 鸟 niǎo 。 。
踪 zōng 迹 jī 虽 suī 屡 lǚ 违 wéi , , 毋 wú 使 shǐ 声 shēng 闻 wén 杳 yǎo 。 。
相 xiāng 望 wàng 江 jiāng 一 yī 涯 yá , , 素 sù 月 yuè 出 chū 皎 jiǎo 皎 jiǎo 。 。
复送世恩得鸟字。明代。杭淮。朔风吹客衣,寒叶辞木杪。 晨发城东门,君马白騕袅。 南北纷多岐,聚散感鸥鸟。 踪迹虽屡违,毋使声闻杳。 相望江一涯,素月出皎皎。