琴 qín 高 gāo 真 zhēn 人 rén 墓 mù - - 俞 yú 汝 rǔ 为 wèi
东 dōng 山 shān 入 rù 望 wàng 郁 yù 莪 é 然 rán , , 曲 qū 磴 dèng 回 huí 椒 jiāo 树 shù 杪 miǎo 悬 xuán 。 。
堪 kān 笑 xiào 青 qīng 乌 wū 封 fēng 幻 huàn 影 yǐng , , 还 hái 从 cóng 赤 chì 鲤 lǐ 觅 mì 真 zhēn 诠 quán 。 。
岚 lán 光 guāng 落 luò 日 rì 羁 jī 残 cán 照 zhào , , 草 cǎo 色 sè 空 kōng 阶 jiē 锁 suǒ 断 duàn 烟 yān 。 。
独 dú 有 yǒu 朱 zhū 弦 xián 鸣 míng 未 wèi 歇 xiē , , 泠 líng 泠 líng 清 qīng 韵 yùn 响 xiǎng 寒 hán 泉 quán 。 。
琴高真人墓。明代。俞汝为。东山入望郁莪然,曲磴回椒树杪悬。 堪笑青乌封幻影,还从赤鲤觅真诠。 岚光落日羁残照,草色空阶锁断烟。 独有朱弦鸣未歇,泠泠清韵响寒泉。