冯 féng 司 sī 成 chéng 招 zhāo 集 jí 梅 méi 花 huā 庄 zhuāng 出 chū 歌 gē 姬 jī 佐 zuǒ 酒 jiǔ 次 cì 年 nián 复 fù 游 yóu 而 ér 司 sī 成 chéng 已 yǐ 故 gù 感 gǎn 赋 fù 此 cǐ 诗 shī - - 俞 yú 懋 mào 相 xiāng
司 sī 成 chéng 娱 yú 客 kè 地 dì , , 零 líng 落 luò 几 jǐ 人 rén 哀 āi 。 。
高 gāo 馆 guǎn 啼 tí 黄 huáng 鸟 niǎo , , 空 kōng 除 chú 见 jiàn 绿 lǜ 苔 tái 。 。
容 róng 华 huá 随 suí 泪 lèi 尽 jǐn , , 歌 gē 舞 wǔ 逐 zhú 愁 chóu 来 lái 。 。
此 cǐ 日 rì 孤 gū 鸾 luán 调 diào , , 吹 chuī 弹 tán 向 xiàng 夜 yè 台 tái 。 。
冯司成招集梅花庄出歌姬佐酒次年复游而司成已故感赋此诗。明代。俞懋相。司成娱客地,零落几人哀。 高馆啼黄鸟,空除见绿苔。 容华随泪尽,歌舞逐愁来。 此日孤鸾调,吹弹向夜台。