松 sōng 溪 xī 书 shū 感 gǎn - - 倪 ní 政 zhèng
一 yī 官 guān 两 liǎng 度 dù 到 dào 南 nán 闽 mǐn , , 路 lù 入 rù 松 sōng 溪 xī 染 rǎn 客 kè 尘 chén 。 。
马 mǎ 过 guò 岭 lǐng 头 tóu 云 yún 窅 yǎo 渺 miǎo , , 船 chuán 来 lái 渡 dù 口 kǒu 石 shí 嶙 lín 峋 xún 。 。
山 shān 居 jū 屋 wū 破 pò 多 duō 无 wú 主 zhǔ , , 野 yě 寺 sì 门 mén 开 kāi 不 bú 见 jiàn 人 rén 。 。
四 sì 十 shí 年 nián 馀 yú 游 yóu 此 cǐ 地 dì , , 宦 huàn 情 qíng 牢 láo 落 luò 鬓 bìn 如 rú 银 yín 。 。
松溪书感。明代。倪政。一官两度到南闽,路入松溪染客尘。 马过岭头云窅渺,船来渡口石嶙峋。 山居屋破多无主,野寺门开不见人。 四十年馀游此地,宦情牢落鬓如银。