七 qī 十 shí 自 zì 言 yán - - 倪 ní 应 yìng 征 zhēng
七 qī 十 shí 年 nián 来 lái 剩 shèng 此 cǐ 身 shēn , , 物 wù 情 qíng 阅 yuè 尽 jǐn 且 qiě 欣 xīn 欣 xīn 。 。
沧 cāng 桑 sāng 幻 huàn 局 jú 棋 qí 频 pín 换 huàn , , 睡 shuì 觉 jiào 黄 huáng 粱 liáng 味 wèi 始 shǐ 真 zhēn 。 。
大 dà 梦 mèng 主 zhǔ 人 rén 谁 shuí 唤 huàn 醒 xǐng , , 小 xiǎo 窗 chuāng 日 rì 课 kè 独 dú 评 píng 论 lùn 。 。
春 chūn 光 guāng 不 bù 弃 qì 贫 pín 家 jiā 屋 wū , , 草 cǎo 色 sè 庭 tíng 前 qián 又 yòu 一 yī 新 xīn 。 。
七十自言。明代。倪应征。七十年来剩此身,物情阅尽且欣欣。 沧桑幻局棋频换,睡觉黄粱味始真。 大梦主人谁唤醒,小窗日课独评论。 春光不弃贫家屋,草色庭前又一新。