赋 fù 得 dé 薄 bó 命 mìng 词 cí 其 qí 二 èr - - 凌 líng 义 yì 渠 qú
叫 jiào 断 duàn 行 xíng 云 yún 凭 píng 借 jiè 梯 tī , , 孤 gū 情 qíng 灯 dēng 箔 bó 影 yǐng 凄 qī 凄 qī 。 。
相 xiāng 关 guān 不 bù 浅 qiǎn 江 jiāng 湖 hú 泪 lèi , , 是 shì 处 chù 平 píng 分 fēn 桃 táo 李 lǐ 蹊 qī 。 。
明 míng 镜 jìng 也 yě 知 zhī 羞 xiū 屡 lǚ 照 zhào , , 落 luò 英 yīng 敢 gǎn 复 fù 怨 yuàn 飘 piāo 泥 ní 。 。
殷 yīn 勤 qín 为 wèi 语 yǔ 章 zhāng 台 tái 柳 liǔ , , 一 yī 任 rèn 群 qún 鸦 yā 傍 bàng 晚 wǎn 栖 qī 。 。
赋得薄命词 其二。明代。凌义渠。叫断行云凭借梯,孤情灯箔影凄凄。 相关不浅江湖泪,是处平分桃李蹊。 明镜也知羞屡照,落英敢复怨飘泥。 殷勤为语章台柳,一任群鸦傍晚栖。