黄 huáng 梅 méi 苦 kǔ 雨 yǔ - - 凌 líng 义 yì 渠 qú
未 wèi 觉 jué 风 fēng 心 xīn 善 shàn , , 阴 yīn 晴 qíng 候 hòu 屡 lǚ 猜 cāi 。 。
山 shān 山 shān 埋 mái 照 zhào 尽 jǐn , , 树 shù 树 shù 抹 mǒ 云 yún 来 lái 。 。
拚 pàn 睡 shuì 唯 wéi 欹 yī 枕 zhěn , , 拈 niān 香 xiāng 净 jìng 宿 sù 埃 āi 。 。
可 kě 知 zhī 春 chūn 已 yǐ 老 lǎo , , 愁 chóu 说 shuō 到 dào 黄 huáng 梅 méi 。 。
黄梅苦雨。明代。凌义渠。未觉风心善,阴晴候屡猜。 山山埋照尽,树树抹云来。 拚睡唯欹枕,拈香净宿埃。 可知春已老,愁说到黄梅。