冯 féng 氏 shì 双 shuāng 节 jié 诗 shī 为 wèi 陆 lù 贞 zhēn 姑 gū 赋 fù 其 qí 一 yī - - 凌 líng 义 yì 渠 qú
擘 bāi 菂 dì 中 zhōng 还 hái 苦 kǔ , , 丝 sī 丝 sī 讵 jù 易 yì 忘 wàng 。 。
灯 dēng 光 guāng 扶 fú 影 yǐng 怯 qiè , , 机 jī 杼 zhù 入 rù 秋 qiū 忙 máng 。 。
散 sàn 发 fà 俄 é 垂 chuí 老 lǎo , , 话 huà 心 xīn 晚 wǎn 更 gèng 长 zhǎng 。 。
未 wèi 嫌 xián 霜 shuāng 霰 sǎn 逼 bī , , 留 liú 验 yàn 返 fǎn 魂 hún 香 xiāng 。 。
冯氏双节诗为陆贞姑赋 其一。明代。凌义渠。擘菂中还苦,丝丝讵易忘。 灯光扶影怯,机杼入秋忙。 散发俄垂老,话心晚更长。 未嫌霜霰逼,留验返魂香。