次 cì 文 wén 峰 fēng 先 xiān 生 shēng 秋 qiū 兴 xìng 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 唐 táng 锦 jǐn
暮 mù 云 yún 风 fēng 急 jí 雁 yàn 行 háng 斜 xié , , 客 kè 里 lǐ 逢 féng 秋 qiū 感 gǎn 岁 suì 华 huá 。 。
落 luò 叶 yè 响 xiǎng 随 suí 窗 chuāng 外 wài 雨 yǔ , , 枯 kū 枝 zhī 飘 piāo 作 zuò 水 shuǐ 中 zhōng 槎 chá 。 。
谁 shuí 家 jiā 断 duàn 续 xù 敲 qiāo 砧 zhēn 杵 chǔ , , 何 hé 处 chǔ 喧 xuān 嘈 cáo 竞 jìng 鼓 gǔ 笳 jiā 。 。
赖 lài 有 yǒu 清 qīng 香 xiāng 能 néng 慰 wèi 藉 jiè , , 石 shí 栏 lán 岩 yán 桂 guì 正 zhèng 开 kāi 花 huā 。 。
次文峰先生秋兴二首 其二。明代。唐锦。暮云风急雁行斜,客里逢秋感岁华。 落叶响随窗外雨,枯枝飘作水中槎。 谁家断续敲砧杵,何处喧嘈竞鼓笳。 赖有清香能慰藉,石栏岩桂正开花。