啜 chuài 茶 chá - - 夏 xià 良 liáng 胜 shèng
故 gù 乡 xiāng 茶 chá 叶 yè 异 yì 乡 xiāng 烹 pēng , , 添 tiān 得 dé 吟 yín 肠 cháng 一 yī 味 wèi 清 qīng 。 。
水 shuǐ 凿 záo 冰 bīng 崖 yá 凝 níng 碧 bì 碗 wǎn , , 火 huǒ 翻 fān 雪 xuě 浪 làng 覆 fù 青 qīng 瓶 píng 。 。
含 hán 鎗 qiāng 谩 mán 说 shuō 呈 chéng 新 xīn 品 pǐn , , 带 dài 脚 jiǎo 从 cóng 今 jīn 减 jiǎn 旧 jiù 声 shēng 。 。
愧 kuì 我 wǒ 相 xiāng 知 zhī 无 wú 谏 jiàn 议 yì , , 也 yě 须 xū 三 sān 碗 wǎn 坐 zuò 严 yán 更 gèng 。 。
啜茶。明代。夏良胜。故乡茶叶异乡烹,添得吟肠一味清。 水凿冰崖凝碧碗,火翻雪浪覆青瓶。 含鎗谩说呈新品,带脚从今减旧声。 愧我相知无谏议,也须三碗坐严更。