固 gù 村 cūn 而 ér 上 shàng 再 zài 值 zhí 恶 è 滩 tān 石 shí 泷 lóng 倾 qīng 窄 zhǎi 湍 tuān 溜 liū 怒 nù 奔 bēn 几 jǐ 经 jīng 危 wēi 栗 lì 始 shǐ 获 huò 离 lí 险 xiǎn - - 孙 sūn 仪 yí
水 shuǐ 石 shí 自 zì 相 xiāng 噱 jué , , 艰 jiān 危 wēi 人 rén 巧 qiǎo 投 tóu 。 。
跕 diǎn 鸢 yuān 溪 xī 失 shī 毒 dú , , 戒 jiè 象 xiàng 峡 xiá 方 fāng 愁 chóu 。 。
百 bǎi 感 gǎn 生 shēng 残 cán 夜 yè , , 孤 gū 心 xīn 折 zhé 漏 lòu 舟 zhōu 。 。
诗 shī 囊 náng 庆 qìng 无 wú 恙 yàng , , 且 qiě 未 wèi 顾 gù 衾 qīn 裯 chóu 。 。
固村而上再值恶滩石泷倾窄湍溜怒奔几经危栗始获离险。明代。孙仪。水石自相噱,艰危人巧投。 跕鸢溪失毒,戒象峡方愁。 百感生残夜,孤心折漏舟。 诗囊庆无恙,且未顾衾裯。