病 bìng 起 qǐ 寄 jì 丁 dīng 慕 mù 松 sōng - - 孙 sūn 絅 jiōng
病 bìng 馀 yú 扶 fú 下 xià 读 dú 书 shū 楼 lóu , , 寂 jì 寞 mò 怀 huái 人 rén 不 bù 断 duàn 愁 chóu 。 。
十 shí 载 zài 功 gōng 名 míng 双 shuāng 短 duǎn 鬓 bìn , , 百 bǎi 年 nián 身 shēn 世 shì 一 yī 浮 fú 沤 ōu 。 。
青 qīng 山 shān 古 gǔ 寺 sì 疏 shū 钟 zhōng 晚 wǎn , , 红 hóng 叶 yè 孤 gū 村 cūn 急 jí 杵 chǔ 秋 qiū 。 。
早 zǎo 晚 wǎn 床 chuáng 头 tóu 新 xīn 酒 jiǔ 熟 shú , , 莫 mò 辞 cí 来 lái 此 cǐ 共 gòng 淹 yān 留 liú 。 。
病起寄丁慕松。明代。孙絅。病馀扶下读书楼,寂寞怀人不断愁。 十载功名双短鬓,百年身世一浮沤。 青山古寺疏钟晚,红叶孤村急杵秋。 早晚床头新酒熟,莫辞来此共淹留。