登 dēng 玉 yù 峰 fēng - - 徐 xú 绅 shēn
县 xiàn 僻 pì 山 shān 作 zuò 城 chéng , , 众 zhòng 峰 fēng 矗 chù 寒 hán 玉 yù 。 。
水 shuǐ 清 qīng 石 shí 齿 chǐ 齿 chǐ , , 兰 lán 芳 fāng 满 mǎn 幽 yōu 谷 gǔ 。 。
中 zhōng 有 yǒu 素 sù 心 xīn 人 rén , , 采 cǎi 兰 lán 深 shēn 涧 jiàn 曲 qū 。 。
时 shí 复 fù 蹑 niè 崇 chóng 巘 yǎn , , 旷 kuàng 然 rán 骋 chěng 遐 xiá 瞩 zhǔ 。 。
濯 zhuó 缨 yīng 谅 liàng 在 zài 斯 sī , , 振 zhèn 衣 yī 良 liáng 非 fēi 局 jú 。 。
缅 miǎn 怀 huái 苏 sū 门 mén 生 shēng , , 长 cháng 啸 xiào 天 tiān 地 dì 绿 lǜ 。 。
登玉峰。明代。徐绅。县僻山作城,众峰矗寒玉。 水清石齿齿,兰芳满幽谷。 中有素心人,采兰深涧曲。 时复蹑崇巘,旷然骋遐瞩。 濯缨谅在斯,振衣良非局。 缅怀苏门生,长啸天地绿。