阳 yáng 丰 fēng 官 guān 舍 shě - - 秦 qín 延 yán 烝 zhēng
孤 gū 城 chéng 翠 cuì 嵂 lǜ 枕 zhěn 江 jiāng 流 liú , , 简 jiǎn 牍 dú 清 qīng 闲 xián 偶 ǒu 一 yī 休 xiū 。 。
庐 lú 岳 yuè 云 yún 消 xiāo 诸 zhū 嶂 zhàng 出 chū , , 鄱 pó 湖 hú 月 yuè 上 shàng 晚 wǎn 波 bō 秋 qiū 。 。
庭 tíng 空 kōng 有 yǒu 鹤 hè 能 néng 相 xiāng 伴 bàn , , 性 xìng 介 jiè 无 wú 鱼 yú 自 zì 取 qǔ 羞 xiū 。 。
官 guān 舍 shě 萧 xiāo 然 rán 无 wú 一 yī 事 shì , , 茶 chá 烟 yān 半 bàn 榻 tà 作 zuò 勾 gōu 留 liú 。 。
阳丰官舍。明代。秦延烝。孤城翠嵂枕江流,简牍清闲偶一休。 庐岳云消诸嶂出,鄱湖月上晚波秋。 庭空有鹤能相伴,性介无鱼自取羞。 官舍萧然无一事,茶烟半榻作勾留。