惠 huì 山 shān 怀 huái 古 gǔ 四 sì 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 秦 qín 秋 qiū
青 qīng 山 shān 何 hé 日 rì 不 bù 堪 kān 游 yóu , , 古 gǔ 树 shù 藤 téng 萝 luó 夏 xià 更 gèng 幽 yōu 。 。
十 shí 老 lǎo 吟 yín 空 kōng 千 qiān 古 gǔ 胜 shèng , , 二 èr 泉 quán 声 shēng 彻 chè 万 wàn 缘 yuán 收 shōu 。 。
名 míng 园 yuán 在 zài 在 zài 开 kāi 金 jīn 谷 gǔ , , 胜 shèng 迹 jī 寥 liáo 寥 liáo 成 chéng 土 tǔ 丘 qiū 。 。
独 dú 有 yǒu 骚 sāo 人 rén 题 tí 咏 yǒng 处 chù , , 令 lìng 人 rén 惆 chóu 怅 chàng 不 bù 胜 shèng 愁 chóu 。 。
惠山怀古四首 其三。明代。秦秋。青山何日不堪游,古树藤萝夏更幽。 十老吟空千古胜,二泉声彻万缘收。 名园在在开金谷,胜迹寥寥成土丘。 独有骚人题咏处,令人惆怅不胜愁。