训 xùn 泉 quán 翁 wēng 喜 xǐ 晴 qíng - - 莫 mò 止 zhǐ
晴 qíng 光 guāng 日 rì 日 rì 照 zhào 山 shān 巾 jīn , , 何 hé 物 wù 还 hái 能 néng 萦 yíng 此 cǐ 身 shēn 。 。
小 xiǎo 阁 gé 凝 níng 香 xiāng 春 chūn 自 zì 盎 àng , , 碧 bì 潭 tán 行 xíng 影 yǐng 画 huà 难 nán 真 zhēn 。 。
林 lín 稀 xī 落 luò 叶 yè 风 fēng 初 chū 定 dìng , , 亩 mǔ 剩 shèng 栖 qī 粮 liáng 岁 suì 不 bù 贫 pín 。 。
笑 xiào 语 yǔ 平 píng 生 shēng 诸 zhū 故 gù 旧 jiù , , 衰 shuāi 年 nián 容 róng 有 yǒu 未 wèi 闲 xián 人 rén 。 。
训泉翁喜晴。明代。莫止。晴光日日照山巾,何物还能萦此身。 小阁凝香春自盎,碧潭行影画难真。 林稀落叶风初定,亩剩栖粮岁不贫。 笑语平生诸故旧,衰年容有未闲人。