次 cì 韵 yùn 匏 páo 庵 ān 学 xué 士 shì 题 tí 复 fù 竹 zhú 茶 chá 炉 lú 卷 juǎn - - 莫 mò 止 zhǐ
剪 jiǎn 竹 zhú 攒 zǎn 炉 lú 为 wèi 品 pǐn 泉 quán , , 泉 quán 清 qīng 惟 wéi 称 chēng 露 lù 芽 yá 煎 jiān 。 。
常 cháng 于 yú 学 xué 士 shì 幽 yōu 人 rén 侧 cè , , 更 gèng 在 zài 孤 gū 猿 yuán 落 luò 月 yuè 前 qián 。 。
失 shī 脚 jiǎo 误 wù 投 tóu 金 jīn 帐 zhàng 去 qù , , 灰 huī 心 xīn 曾 céng 伴 bàn 玉 yù 瓶 píng 眠 mián 。 。
石 shí 头 tou 旧 jiù 路 lù 谁 shuí 云 yún 滑 huá , , 自 zì 喜 xǐ 归 guī 来 lái 色 sè 相 xiàng 全 quán 。 。
次韵匏庵学士题复竹茶炉卷。明代。莫止。剪竹攒炉为品泉,泉清惟称露芽煎。 常于学士幽人侧,更在孤猿落月前。 失脚误投金帐去,灰心曾伴玉瓶眠。 石头旧路谁云滑,自喜归来色相全。