登 dēng 天 tiān 宁 níng 阁 gé - - 陈 chén 嘉 jiā 谟 mó
阁 gé 倚 yǐ 诸 zhū 天 tiān 最 zuì 上 shàng 头 tou , , 殊 shū 方 fāng 极 jí 目 mù 一 yī 销 xiāo 忧 yōu 。 。
浮 fú 云 yún 长 zhǎng 满 mǎn 三 sān 千 qiān 界 jiè , , 华 huá 发 fà 惊 jīng 看 kàn 四 sì 十 shí 秋 qiū 。 。
岳 yuè 色 sè 北 běi 来 lái 瞻 zhān 日 rì 近 jìn , , 河 hé 声 shēng 东 dōng 下 xià 带 dài 冰 bīng 流 liú 。 。
凭 píng 高 gāo 把 bǎ 酒 jiǔ 翻 fān 惆 chóu 怅 chàng , , 寇 kòu 盗 dào 流 liú 移 yí 两 liǎng 未 wèi 休 xiū 。 。
登天宁阁。明代。陈嘉谟。阁倚诸天最上头,殊方极目一销忧。 浮云长满三千界,华发惊看四十秋。 岳色北来瞻日近,河声东下带冰流。 凭高把酒翻惆怅,寇盗流移两未休。