题 tí 横 héng 山 shān - - 马 mǎ 叔 shū 山 shān
十 shí 里 lǐ 松 sōng 声 shēng 卷 juǎn 翠 cuì 涛 tāo , , 风 fēng 威 wēi 飒 sà 飒 sà 著 zhe 吟 yín 袍 páo 。 。
泉 quán 通 tōng 嵌 qiàn 窦 dòu 僧 sēng 厨 chú 近 jìn , , 路 lù 凿 záo 层 céng 崖 yá 佛 fú 屋 wū 高 gāo 。 。
便 biàn 欲 yù 幽 yōu 栖 qī 同 tóng 老 lǎo 鹤 hè , , 恍 huǎng 疑 yí 异 yì 境 jìng 踏 tà 灵 líng 鳌 áo 。 。
山 shān 灵 líng 笑 xiào 我 wǒ 尘 chén 凡 fán 客 kè , , 白 bái 首 shǒu 驱 qū 驰 chí 不 bù 厌 yàn 劳 láo 。 。
题横山。明代。马叔山。十里松声卷翠涛,风威飒飒著吟袍。 泉通嵌窦僧厨近,路凿层崖佛屋高。 便欲幽栖同老鹤,恍疑异境踏灵鳌。 山灵笑我尘凡客,白首驱驰不厌劳。