冬 dōng 江 jiāng - - 高 gāo 世 shì 彦 yàn
秋 qiū 尽 jǐn 寒 hán 潭 tán 敛 liǎn 水 shuǐ 痕 hén , , 断 duàn 云 yún 残 cán 雪 xuě 送 sòng 朝 cháo 昏 hūn 。 。
深 shēn 冬 dōng 野 yě 马 mǎ 巢 cháo 溪 xī 树 shù , , 近 jìn 渚 zhǔ 人 rén 家 jiā 掩 yǎn 石 shí 门 mén 。 。
何 hé 处 chǔ 洞 dòng 箫 xiāo 吹 chuī 夜 yè 雨 yǔ , , 一 yī 竿 gān 渔 yú 火 huǒ 彻 chè 朝 cháo 暾 tūn 。 。
蜀 shǔ 江 jiāng 气 qì 暖 nuǎn 春 chūn 光 guāng 早 zǎo , , 已 yǐ 有 yǒu 林 lín 花 huā 映 yìng 小 xiǎo 村 cūn 。 。
冬江。明代。高世彦。秋尽寒潭敛水痕,断云残雪送朝昏。 深冬野马巢溪树,近渚人家掩石门。 何处洞箫吹夜雨,一竿渔火彻朝暾。 蜀江气暖春光早,已有林花映小村。