太 tài 平 píng 东 dōng 岸 àn 尖 jiān 峰 fēng 似 shì 故 gù 山 shān 作 zuò - - 张 zhāng 岳 yuè
何 hé 处 chǔ 飞 fēi 来 lái 玉 yù 笋 sǔn 峰 fēng , , 似 sì 曾 céng 排 pái 闼 tà 为 wèi 吾 wú 容 róng 。 。
隔 gé 江 jiāng 翠 cuì 色 sè 迎 yíng 孤 gū 棹 zhào , , 故 gù 国 guó 白 bái 云 yún 知 zhī 几 jǐ 重 zhòng 。 。
树 shù 老 lǎo 时 shí 鸣 míng 枫 fēng 叶 yè 雨 yǔ , , 山 shān 空 kōng 远 yuǎn 递 dì 夕 xī 阳 yáng 钟 zhōng 。 。
十 shí 年 nián 回 huí 首 shǒu 凋 diāo 玄 xuán 鬓 bìn , , 欲 yù 蹑 niè 征 zhēng 鸿 hóng 恨 hèn 莫 mò 从 cóng 。 。
太平东岸尖峰似故山作。明代。张岳。何处飞来玉笋峰,似曾排闼为吾容。 隔江翠色迎孤棹,故国白云知几重。 树老时鸣枫叶雨,山空远递夕阳钟。 十年回首凋玄鬓,欲蹑征鸿恨莫从。