游 yóu 员 yuán 常 cháng 寺 sì 其 qí 五 wǔ - - 张 zhāng 岳 yuè
偶 ǒu 尔 ěr 寻 xún 幽 yōu 去 qù , , 藤 téng 萝 luó 小 xiǎo 径 jìng 通 tōng 。 。
野 yě 花 huā 深 shēn 烂 làn 漫 màn , , 涧 jiàn 水 shuǐ 细 xì 玲 líng 珑 lóng 。 。
不 bù 作 zuò 悲 bēi 秋 qiū 赋 fù , , 还 hái 横 héng 短 duǎn 笛 dí 风 fēng 。 。
云 yún 根 gēn 有 yǒu 仙 xiān 诀 jué , , 安 ān 得 dé 命 mìng 飞 fēi 鸿 hóng 。 。
游员常寺 其五。明代。张岳。偶尔寻幽去,藤萝小径通。 野花深烂漫,涧水细玲珑。 不作悲秋赋,还横短笛风。 云根有仙诀,安得命飞鸿。