伤 shāng 亲 qīn 诗 shī 其 qí 三 sān - - 张 zhāng 琦 qí ( ( 君 jūn 玉 yù ) )
金 jīn 风 fēng 既 jì 戒 jiè 秋 qiū , , 城 chéng 空 kōng 月 yuè 出 chū 早 zǎo 。 。
砧 zhēn 杵 chǔ 西 xī 江 jiāng 鸣 míng , , 寒 hán 声 shēng 发 fā 孤 gū 小 xiǎo 。 。
贱 jiàn 子 zi 不 bù 愿 yuàn 听 tīng , , 谁 shuí 肯 kěn 为 wèi 辍 chuò 捣 dǎo 。 。
万 wàn 户 hù 一 yī 片 piàn 月 yuè , , 何 hé 以 yǐ 分 fēn 恶 è 好 hǎo 。 。
仰 yǎng 昐 fēn 石 shí 楠 nán 树 shù , , 中 zhōng 夜 yè 落 luò 飞 fēi 鸟 niǎo 。 。
伤亲诗 其三。明代。张琦(君玉)。金风既戒秋,城空月出早。 砧杵西江鸣,寒声发孤小。 贱子不愿听,谁肯为辍捣。 万户一片月,何以分恶好。 仰昐石楠树,中夜落飞鸟。