伤 shāng 亲 qīn 诗 shī 其 qí 一 yī - - 张 zhāng 琦 qí ( ( 君 jūn 玉 yù ) )
凉 liáng 风 fēng 起 qǐ 中 zhōng 堂 táng , , 蹶 jué 我 wǒ 骨 gǔ 肉 ròu 亲 qīn 。 。
蛛 zhū 丝 sī 度 dù 空 kōng 幕 mù , , 月 yuè 光 guāng 照 zhào 流 liú 尘 chén 。 。
鸡 jī 亦 yì 不 bù 肯 kěn 鸣 míng , , 天 tiān 亦 yì 不 bù 肯 kěn 晨 chén 。 。
悠 yōu 悠 yōu 漆 qī 园 yuán 梦 mèng , , 千 qiān 载 zǎi 蟪 huì 蛄 gū 春 chūn 。 。
安 ān 得 dé 东 dōng 窗 chuāng 日 rì , , 重 zhòng 照 zhào 白 bái 头 tóu 人 rén 。 。
伤亲诗 其一。明代。张琦(君玉)。凉风起中堂,蹶我骨肉亲。 蛛丝度空幕,月光照流尘。 鸡亦不肯鸣,天亦不肯晨。 悠悠漆园梦,千载蟪蛄春。 安得东窗日,重照白头人。