山 shān 斋 zhāi 偶 ǒu 成 chéng 其 qí 二 èr - - 黄 huáng 湜 shí
静 jìng 处 chù 沉 chén 思 sī 动 dòng 处 chù 机 jī , , 乾 qián 坤 kūn 落 luò 落 luò 壮 zhuàng 心 xīn 违 wéi 。 。
谁 shuí 能 néng 与 yǔ 物 wù 原 yuán 无 wú 竞 jìng , , 我 wǒ 拙 zhuō 谋 móu 身 shēn 自 zì 觉 jué 非 fēi 。 。
半 bàn 榻 tà 青 qīng 山 shān 吟 yín 梦 mèng 远 yuǎn , , 一 yī 灯 dēng 残 cán 雨 yǔ 故 gù 人 rén 稀 xī 。 。
床 chuáng 头 tóu 剩 shèng 得 dé 馀 yú 樽 zūn 在 zài , , 夜 yè 起 qǐ 呼 hū 童 tóng 煮 zhǔ 蕨 jué 薇 wēi 。 。
山斋偶成 其二。明代。黄湜。静处沉思动处机,乾坤落落壮心违。 谁能与物原无竞,我拙谋身自觉非。 半榻青山吟梦远,一灯残雨故人稀。 床头剩得馀樽在,夜起呼童煮蕨薇。