游 yóu 姑 gū 射 shè 山 shān - - 黄 huáng 克 kè 缵 zuǎn
平 píng 泉 quán 西 xī 下 xià 白 bái 云 yún 天 tiān , , 流 liú 尽 jìn 韶 sháo 华 huá 不 bù 记 jì 年 nián 。 。
馀 yú 沥 lì 已 yǐ 膏 gāo 唐 táng 地 dì 外 wài , , 愁 chóu 声 shēng 故 gù 落 luò 晋 jìn 宫 gōng 前 qián 。 。
濯 zhuó 缨 yīng 清 qīng 对 duì 人 rén 如 rú 玉 yù , , 纫 rèn 佩 pèi 香 xiāng 传 chuán 涧 jiàn 有 yǒu 荃 quán 。 。
更 gèng 想 xiǎng 歌 gē 风 fēng 汾 fén 水 shuǐ 曲 qǔ , , 中 zhōng 流 liú 直 zhí 欲 yù 泛 fàn 楼 lóu 船 chuán 。 。
游姑射山。明代。黄克缵。平泉西下白云天,流尽韶华不记年。 馀沥已膏唐地外,愁声故落晋宫前。 濯缨清对人如玉,纫佩香传涧有荃。 更想歌风汾水曲,中流直欲泛楼船。