冬 dōng 日 rì 饮 yǐn 丰 fēng 乐 lè 亭 tíng - - 杨 yáng 应 yīng 文 wén
花 huā 飞 fēi 六 liù 出 chū 满 mǎn 滁 chú 阳 yáng , , 丰 fēng 乐 lè 亭 tíng 边 biān 漫 màn 举 jǔ 觞 shāng 。 。
万 wàn 里 lǐ 寒 hán 霞 xiá 凝 níng 积 jī 翠 cuì , , 千 qiān 岩 yán 古 gǔ 柏 bǎi 带 dài 余 yú 香 xiāng 。 。
溶 róng 溶 róng 雪 xuě 水 shuǐ 浮 fú 杯 bēi 白 bái , , 隐 yǐn 隐 yǐn 钟 zhōng 声 shēng 漏 lòu 转 zhuǎn 长 zhǎng 。 。
况 kuàng 睹 dǔ 圣 shèng 朝 cháo 丰 fēng 乐 lè 事 shì , , 喜 xǐ 看 kàn 丹 dān 扆 yǐ 发 fā 祯 zhēn 祥 xiáng 。 。
冬日饮丰乐亭。明代。杨应文。花飞六出满滁阳,丰乐亭边漫举觞。 万里寒霞凝积翠,千岩古柏带余香。 溶溶雪水浮杯白,隐隐钟声漏转长。 况睹圣朝丰乐事,喜看丹扆发祯祥。