和 hé 胡 hú 司 sī 谏 jiàn 光 guāng 贞 zhēn 游 yóu 西 xī 山 shān 其 qí 一 yī - - 杨 yáng 旦 dàn
草 cǎo 色 sè 青 qīng 青 qīng 映 yìng 客 kè 袍 páo , , 经 jīng 丘 qiū 寻 xún 壑 hè 未 wèi 辞 cí 劳 láo 。 。
石 shí 边 biān 流 liú 水 shuǐ 浮 fú 花 huā 出 chū , , 天 tiān 外 wài 危 wēi 峰 fēng 拔 bá 地 dì 高 gāo 。 。
倚 yǐ 马 mǎ 赋 fù 诗 shī 分 fēn 险 xiǎn 韵 yùn , , 饤 dìng 盘 pán 生 shēng 菜 cài 却 què 邪 xié 蒿 hāo 。 。
风 fēng 光 guāng 差 chà 胜 shèng 江 jiāng 南 nán 否 fǒu , , 试 shì 为 wèi 平 píng 章 zhāng 一 yī 染 rǎn 毫 háo 。 。
和胡司谏光贞游西山 其一。明代。杨旦。草色青青映客袍,经丘寻壑未辞劳。 石边流水浮花出,天外危峰拔地高。 倚马赋诗分险韵,饤盘生菜却邪蒿。 风光差胜江南否,试为平章一染毫。