挽 wǎn 庄 zhuāng 定 dìng 山 shān 用 yòng 见 jiàn 素 sù 韵 yùn - - 杨 yáng 廉 lián
东 dōng 头 tóu 曩 nǎng 日 rì 侍 shì 先 xiān 皇 huáng , , 犹 yóu 记 jì 鳌 áo 山 shān 第 dì 一 yī 章 zhāng 。 。
独 dú 酌 zhuó 久 jiǔ 应 yīng 收 shōu 燮 xiè 理 lǐ , , 素 sù 丝 sī 新 xīn 岂 qǐ 恋 liàn 羔 gāo 羊 yáng 。 。
不 bù 妨 fáng 野 yě 寺 sì 参 cān 南 nán 老 lǎo , , 肯 kěn 使 shǐ 终 zhōng 身 shēn 作 zuò 务 wù 光 guāng 。 。
草 cǎo 阁 gé 天 tiān 峰 fēng 人 rén 已 yǐ 去 qù , , 依 yī 然 rán 篱 lí 菊 jú 自 zì 寒 hán 香 xiāng 。 。
挽庄定山用见素韵。明代。杨廉。东头曩日侍先皇,犹记鳌山第一章。 独酌久应收燮理,素丝新岂恋羔羊。 不妨野寺参南老,肯使终身作务光。 草阁天峰人已去,依然篱菊自寒香。