暮 mù 春 chūn 病 bìng 怀 huái - - 僧 sēng 天 tiān 祥 xiáng
落 luò 花 huā 满 mǎn 地 dì 雨 yǔ 丝 sī 丝 sī , , 九 jiǔ 十 shí 春 chūn 光 guāng 又 yòu 别 bié 离 lí 。 。
行 xíng 乐 lè 送 sòng 春 chūn 犹 yóu 有 yǒu 恨 hèn , , 那 nà 堪 kān 多 duō 病 bìng 过 guò 花 huā 时 shí 。 。
暮春病怀。明代。僧天祥。落花满地雨丝丝,九十春光又别离。 行乐送春犹有恨,那堪多病过花时。