雪 xuě 夜 yè 偶 ǒu 成 chéng 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 僧 sēng 机 jī
定 dìng 起 qǐ 闲 xián 吟 yín 独 dú 倚 yǐ 阑 lán , , 朔 shuò 风 fēng 吹 chuī 面 miàn 雪 xuě 漫 màn 漫 màn 。 。
修 xiū 心 xīn 不 bú 到 dào 梅 méi 花 huā 地 dì , , 耐 nài 得 dé 山 shān 中 zhōng 一 yī 夜 yè 寒 hán 。 。
雪夜偶成二首 其二。明代。僧机。定起闲吟独倚阑,朔风吹面雪漫漫。 修心不到梅花地,耐得山中一夜寒。