悬 xuán 崖 yá - - 赵 zhào 天 tiān 益 yì
峭 qiào 壁 bì 孤 gū 危 wēi 丛 cóng 树 shù 空 kōng , , 何 hé 仙 xiān 遗 yí 杖 zhàng 挂 guà 崖 yá 中 zhōng 。 。
云 yún 烟 yān 静 jìng 处 chù 堪 kān 栖 qī 鹤 hè , , 风 fēng 雨 yǔ 来 lái 时 shí 欲 yù 化 huà 龙 lóng 。 。
远 yuǎn 影 yǐng 独 dú 横 héng 秋 qiū 正 zhèng 老 lǎo , , 高 gāo 标 biāo 微 wēi 映 yìng 日 rì 初 chū 曈 tóng 。 。
若 ruò 逢 féng 太 tài 乙 yǐ 持 chí 归 guī 去 qù , , 应 yīng 继 jì 当 dāng 年 nián 照 zhào 阁 gé 红 hóng 。 。
悬崖。明代。赵天益。峭壁孤危丛树空,何仙遗杖挂崖中。 云烟静处堪栖鹤,风雨来时欲化龙。 远影独横秋正老,高标微映日初曈。 若逢太乙持归去,应继当年照阁红。