坐 zuò 白 bái 兆 zhào 山 shān 房 fáng 其 qí 一 yī - - 刘 liú 绍 shào 恤 xù
平 píng 生 shēng 抱 bào 微 wēi 尚 shàng , , 终 zhōng 岁 suì 栖 qī 禅 chán 林 lín 。 。
远 yuǎn 彼 bǐ 尘 chén 市 shì 喧 xuān , , 眷 juàn 此 cǐ 山 shān 水 shuǐ 清 qīng 。 。
钟 zhōng 磬 qìng 一 yī 以 yǐ 寂 jì , , 有 yǒu 鸟 niǎo 嘤 yīng 嘤 yīng 鸣 míng 。 。
乍 zhà 听 tīng 似 shì 弦 xián 歌 gē , , 兴 xìng 阑 lán 激 jī 哀 āi 音 yīn 。 。
出 chū 谷 gǔ 定 dìng 何 hé 日 rì , , 怆 chuàng 焉 yān 摧 cuī 我 wǒ 心 xīn 。 。
坐白兆山房 其一。明代。刘绍恤。平生抱微尚,终岁栖禅林。 远彼尘市喧,眷此山水清。 钟磬一以寂,有鸟嘤嘤鸣。 乍听似弦歌,兴阑激哀音。 出谷定何日,怆焉摧我心。