晴 qíng 雪 xuě 轩 xuān 为 wèi 李 lǐ 文 wén 翰 hàn 赋 fù - - 谢 xiè 缙 jìn
同 tóng 云 yún 初 chū 散 sǎn 见 jiàn 晴 qíng 空 kōng , , 四 sì 面 miàn 轩 xuān 开 kāi 一 yī 色 sè 中 zhōng 。 。
光 guāng 射 shè 庭 tíng 除 chú 骄 jiāo 夜 yè 月 yuè , , 寒 hán 侵 qīn 涧 jiàn 户 hù 薄 báo 春 chūn 风 fēng 。 。
不 bù 妨 fáng 待 dài 伴 bàn 长 zhǎng 堆 duī 积 jī , , 还 hái 惜 xī 当 dāng 阳 yáng 渐 jiàn 化 huà 融 róng 。 。
好 hǎo 向 xiàng 尊 zūn 前 qián 歌 gē 白 bái 苎 zhù , , 与 yǔ 君 jūn 沉 chén 醉 zuì 乐 lè 年 nián 丰 fēng 。 。
晴雪轩为李文翰赋。明代。谢缙。同云初散见晴空,四面轩开一色中。 光射庭除骄夜月,寒侵涧户薄春风。 不妨待伴长堆积,还惜当阳渐化融。 好向尊前歌白苎,与君沉醉乐年丰。