晚 wǎn 晴 qíng 落 luò 景 jǐng - - 弘 hóng 历 lì
已 yǐ 是 shì 云 yún 闲 xián 候 hòu , , 欣 xīn 逢 féng 日 rì 曝 pù 时 shí 。 。
几 jǐ 缕 lǚ 不 bù 成 chéng 章 zhāng , , 幻 huàn 为 wèi 霞 xiá 彩 cǎi 披 pī 。 。
彩 cǎi 复 fù 渐 jiàn 隐 yǐn 散 sàn , , 碧 bì 天 tiān 空 kōng 四 sì 垂 chuí 。 。
东 dōng 林 lín 有 yǒu 奇 qí 观 guān , , 爓 yàn 爓 yàn 翻 fān 高 gāo 低 dī 。 。
蝉 chán 鼓 gǔ 倜 tì 傥 tǎng 声 shēng , , 荷 hé 敲 qiāo 潇 xiāo 洒 sǎ 枝 zhī 。 。
可 kě 以 yǐ 泛 fàn 兰 lán 船 chuán , , 月 yuè 光 guāng 正 zhèng 朗 lǎng 宜 yí 。 。
晚晴落景。清代。弘历。已是云闲候,欣逢日曝时。 几缕不成章,幻为霞彩披。 彩复渐隐散,碧天空四垂。 东林有奇观,爓爓翻高低。 蝉鼓倜傥声,荷敲潇洒枝。 可以泛兰船,月光正朗宜。