桃 táo 花 huā 寺 sì 八 bā 景 jǐng 以 yǐ 题 tí 为 wèi 韵 yùn 其 qí 三 sān 吟 yín 清 qīng 籁 lài - - 弘 hóng 历 lì
倚 yǐ 松 sōng 架 jià 三 sān 楹 yíng , , 屏 píng 风 fēng 抱 bào 其 qí 外 wài 。 。
山 shān 灵 líng 茯 fú 苓 líng 润 rùn , , 风 fēng 古 gǔ 笙 shēng 簧 huáng 会 huì 。 。
偶 ǒu 来 lái 坐 zuò 白 bái 昼 zhòu , , 为 wèi 我 wǒ 吹 chuī 解 jiě 带 dài 。 。
是 shì 地 dì 可 kě 消 xiāo 夏 xià , , 旦 dàn 夕 xī 吟 yín 清 qīng 籁 lài 。 。
桃花寺八景以题为韵 其三 吟清籁。清代。弘历。倚松架三楹,屏风抱其外。 山灵茯苓润,风古笙簧会。 偶来坐白昼,为我吹解带。 是地可消夏,旦夕吟清籁。