文 wén 徵 zhēng 明 míng 溪 xī 亭 tíng 客 kè 话 huà 即 jí 用 yòng 其 qí 韵 yùn - - 弘 hóng 历 lì
络 luò 石 shí 飞 fēi 来 lái 瀑 pù 水 shuǐ 长 zhǎng , , 湱 huò 然 rán 清 qīng 听 tīng 满 mǎn 林 lín 塘 táng 。 。
剧 jù 谈 tán 想 xiǎng 是 shì 羲 xī 皇 huáng 上 shàng , , 那 nà 涉 shè 世 shì 间 jiān 炎 yán 与 yǔ 凉 liáng 。 。
文徵明溪亭客话即用其韵。清代。弘历。络石飞来瀑水长,湱然清听满林塘。 剧谈想是羲皇上,那涉世间炎与凉。