和 hé 杜 dù 牧 mù 之 zhī 齐 qí 山 shān 登 dēng 高 gāo - - 张 zhāng 祜 hù
秋 qiū 溪 xī 南 nán 岸 àn 菊 jú 霏 fēi 霏 fēi , , 急 jí 管 guǎn 烦 fán 弦 xián 对 duì 落 luò 晖 huī 。 。
红 hóng 叶 yè 树 shù 深 shēn 山 shān 径 jìng 断 duàn , , 碧 bì 云 yún 江 jiāng 静 jìng 浦 pǔ 帆 fān 稀 xī 。 。
不 bù 堪 kān 孙 sūn 盛 shèng 嘲 cháo 时 shí 笑 xiào , , 愿 yuàn 送 sòng 王 wáng 弘 hóng 醉 zuì 夜 yè 归 guī 。 。
流 liú 落 luò 正 zhèng 怜 lián 芳 fāng 意 yì 在 zài , , 砧 zhēn 声 shēng 徒 tú 促 cù 授 shòu 寒 hán 衣 yī 。 。
和杜牧之齐山登高。唐代。张祜。秋溪南岸菊霏霏,急管烦弦对落晖。 红叶树深山径断,碧云江静浦帆稀。 不堪孙盛嘲时笑,愿送王弘醉夜归。 流落正怜芳意在,砧声徒促授寒衣。