赋 fù 得 dé 福 fú 州 zhōu 白 bái 竹 zhú 扇 shàn 子 zi - - 张 zhāng 祜 hù
金 jīn 泥 ní 小 xiǎo 扇 shàn 谩 mán 多 duō 情 qíng , , 未 wèi 胜 shèng 南 nán 工 gōng 巧 qiǎo 织 zhī 成 chéng 。 。
藤 téng 缕 lǚ 雪 xuě 光 guāng 缠 chán 柄 bǐng 滑 huá , , 篾 miè 铺 pù 银 yín 薄 báo 露 lù 花 huā 轻 qīng 。 。
清 qīng 风 fēng 坐 zuò 向 xiàng 罗 luó 衫 shān 起 qǐ , , 明 míng 月 yuè 看 kàn 从 cóng 玉 yù 手 shǒu 生 shēng 。 。
犹 yóu 赖 lài 早 zǎo 时 shí 君 jūn 不 bù 弃 qì , , 每 měi 怜 lián 初 chū 作 zuò 合 hé 欢 huān 名 míng 。 。
赋得福州白竹扇子。唐代。张祜。金泥小扇谩多情,未胜南工巧织成。 藤缕雪光缠柄滑,篾铺银薄露花轻。 清风坐向罗衫起,明月看从玉手生。 犹赖早时君不弃,每怜初作合欢名。