文 wén 徵 zhēng 明 míng 飞 fēi 瀑 pù 松 sōng 声 shēng 即 jí 用 yòng 其 qí 韵 yùn - - 弘 hóng 历 lì
岩 yán 间 jiān 松 sōng 韵 yùn 答 dá 泉 quán 声 shēng , , 策 cè 杖 zhàng 高 gāo 人 rén 与 yǔ 目 mù 成 chéng 。 。
记 jì 得 de 寒 hán 山 shān 千 qiān 尺 chǐ 雪 xuě , , 无 wú 端 duān 一 yī 中 zhōng 画 huà 中 zhōng 情 qíng 。 。
文徵明飞瀑松声即用其韵。清代。弘历。岩间松韵答泉声,策杖高人与目成。 记得寒山千尺雪,无端一中画中情。