晚 wǎn 晴 qíng 其 qí 一 yī - - 弘 hóng 历 lì
雨 yǔ 来 lái 不 bù 辨 biàn 遥 yáo 山 shān 色 sè , , 雨 yǔ 过 guò 犹 yóu 听 tīng 近 jìn 瀑 pù 声 shēng 。 。
尽 jǐn 涤 dí 炎 yán 嚣 xiāo 生 shēng 飒 sà 爽 shuǎng , , 夕 xī 阳 yáng 返 fǎn 照 zhào 一 yī 川 chuān 明 míng 。 。
晚晴 其一。清代。弘历。雨来不辨遥山色,雨过犹听近瀑声。 尽涤炎嚣生飒爽,夕阳返照一川明。