题 tí 庶 shù 子 zǐ 张 zhāng 鹏 péng 翀 chōng 所 suǒ 进 jìn 日 rì 长 cháng 山 shān 静 jìng 便 biàn 面 miàn 即 jí 用 yòng 其 qí 韵 yùn 其 qí 七 qī - - 弘 hóng 历 lì
山 shān 中 zhōng 无 wú 地 dì 起 qǐ 楼 lóu 台 tái , , 面 miàn 面 miàn 峣 yáo 峰 fēng 入 rù 座 zuò 来 lái 。 。
消 xiāo 得 de 日 rì 长 zhǎng 谁 shuí 与 yǔ 共 gòng , , 一 yī 声 shēng 孤 gū 鹤 hè 碧 bì 云 yún 隈 wēi 。 。
题庶子张鹏翀所进日长山静便面即用其韵 其七。清代。弘历。山中无地起楼台,面面峣峰入座来。 消得日长谁与共,一声孤鹤碧云隈。