再 zài 题 tí 含 hán 青 qīng 斋 zhāi - - 弘 hóng 历 lì
孟 mèng 秋 qiū 荏 rěn 苒 rǎn 仲 zhòng 秋 qiū 临 lín , , 一 yī 瞬 shùn 堪 kān 因 yīn 视 shì 古 gǔ 今 jīn 。 。
延 yán 步 bù 不 bù 妨 fáng 乘 chéng 候 hòu 爽 shuǎng , , 到 dào 斋 zhāi 偏 piān 喜 xǐ 对 duì 山 shān 深 shēn 。 。
蝶 dié 如 rú 恋 liàn 影 yǐng 长 zhǎng 依 yī 卉 huì , , 鹿 lù 已 yǐ 闻 wén 声 shēng 尚 shàng 隐 yǐn 林 lín 。 。
恰 qià 见 jiàn 遥 yáo 峰 fēng 红 hóng 几 jǐ 点 diǎn , , 翻 fān 兴 xìng 尔 ěr 许 xǔ 惜 xī 青 qīng 心 xīn 。 。
再题含青斋。清代。弘历。孟秋荏苒仲秋临,一瞬堪因视古今。 延步不妨乘候爽,到斋偏喜对山深。 蝶如恋影长依卉,鹿已闻声尚隐林。 恰见遥峰红几点,翻兴尔许惜青心。