王 wáng 翚 huī 江 jiāng 山 shān 胜 shèng 览 lǎn 图 tú - - 弘 hóng 历 lì
石 shí 可 kě 跏 jiā 趺 fū 瀑 pù 可 kě 听 tīng , , 际 jì 天 tiān 缭 liáo 白 bái 更 gèng 萦 yíng 青 qīng 。 。
江 jiāng 山 shān 藉 jí 助 zhù 兴 xìng 不 bù 浅 qiǎn , , 意 yì 匠 jiàng 纵 zòng 横 héng 笔 bǐ 有 yǒu 灵 líng 。 。
曲 qū 栈 zhàn 人 rén 行 xíng 秋 qiū 瑟 sè 瑟 sè , , 精 jīng 蓝 lán 僧 sēng 定 dìng 月 yuè 惺 xīng 惺 xīng 。 。
披 pī 吟 yín 省 shěng 识 shí 非 fēi 无 wú 李 lǐ , , 揽 lǎn 取 qǔ 闲 xián 云 yún 席 xí 上 shàng 停 tíng 。 。
王翚江山胜览图。清代。弘历。石可跏趺瀑可听,际天缭白更萦青。 江山藉助兴不浅,意匠纵横笔有灵。 曲栈人行秋瑟瑟,精蓝僧定月惺惺。 披吟省识非无李,揽取闲云席上停。