白 bái 涧 jiàn - - 弘 hóng 历 lì
宇 yǔ 接 jiē 花 huā 宫 gōng 景 jǐng 倍 bèi 清 qīng , , 轩 xuān 窗 chuāng 小 xiǎo 憩 qì 足 zú 怡 yí 情 qíng 。 。
高 gāo 松 sōng 自 zì 具 jù 云 yún 霞 xiá 气 qì , , 长 cháng 日 rì 时 shí 闻 wén 梵 fàn 呗 bài 声 shēng 。 。
蓟 jì 夜 yè 春 chūn 光 guāng 还 hái 宿 sù 昔 xī , , 田 tián 盘 pán 山 shān 色 sè 早 zǎo 逢 féng 迎 yíng 。 。
流 liú 阴 yīn 不 bú 住 zhù 原 yuán 常 cháng 住 zhù , , 静 jìng 趣 qù 多 duō 从 cóng 即 jí 境 jìng 生 shēng 。 。
白涧。清代。弘历。宇接花宫景倍清,轩窗小憩足怡情。 高松自具云霞气,长日时闻梵呗声。 蓟夜春光还宿昔,田盘山色早逢迎。 流阴不住原常住,静趣多从即境生。